Quê kiểng hôm nay quá lắm cò. Cò mai, cò mối…thảy cò to. Nghênh ngang cò lả vơ trên phố Khệnh khạng cò ma vét dưới đò. Trông bóng rợp trời dân hoảng loạn, Thấy hình chật đất phật buồn lo
ĐỖ HOÀNG
NGUYỄN HIẾU VỊNH
Ăn cơm trại viết đỡ cơm nhà. Nguyễn Hiếu đã mần mấy kỷ qua. Đại Lãi, Vũng Tàu…đều có mặt, Nha Trang, Tam Đảo…thảy tham gia! Trang văn vội vã đưa trên duyệt, Đoạn báo sơ sài gửi dưới tra! Mãn trại in thành sách chất lớp. Nhiều năm nên đống mốc phân gà! Hà Nội 7 – năm 2021 Đỗ Hoàng
DAN KÊU
Dân còn mảnh khố nữa mà thôi. Đến bữa lấy chi đổ đáy nồi? Lầu gác lại quan cao mái núi, Ngọc vàng vua chúa ngợp lưng đồi! Xóm làng xâu thuế mùa dầu bỏng, Phố phường côn nợ buổi nước sôi! Rút ruột kẻ nghèo sao mần mãi? Vạn nhà mặt mũi bạc như vôi! Hà Nội ngày 13 tháng 6 năm 2021 Đ – H THƠ THỜI CÔ VID 19 Giản cách cô vi giống cảnh xưa. Chặn chiều, chặn sáng, chặn giờ trưa Vênh vênh mấy cậu vung đuôi cáo, Váo váo bao cô nẩy móng lừa. Làng xóm im lìm không tiếng nói, Phố phường thin thít tiếng chào thưa. Thế mà dân mọi còn đào tẩu Giam chúng trăm năm, chúng mới chừa.
Hà Nội 18/ 8/2O21 Đ H
Đỗ Hoàng
NẠN CÒ
Quê kiểng hôm nay quá lắm cò. Cò mai, cò mối…thảy cò to. Nghênh ngang cò lả vơ trên phố Khệnh khạng cò ma vét dưới đò. Trông bóng rợp trời dân hoảng loạn, Thấy hình chật đất phật buồn lo.. Tre pheo không đủ nơi làm tổ Gia cảnh giang sơn chốn lửa lò.
Hà Nội ngày 22 / 8 / 2O21 Đ =H Đỗ Hoàng
VẠC NÓI
Liên Xô bất diệt của phe ta. Đế quốc nhìn vào phải vái xa. Vũ trụ lên về như chớp lệch, Năm châu xuôi ngược tựa sao sa. Sữa bơ, kẹo bánh dành nuôi trẻ, Bổ thận, sâm nhung để dưỡng già Vạc nói, thôi rồi, ơi các bọ. Trong hang, con kiến cũng bò ra.