CÕI LẶNG Nguyễn Khoa Điềm Cõi lặng. Anh soi thấy mặt mình Với nỗi buồn trong sạch
Cõi lặng. Không tiếng động nào khác Tiếng đập trái tim anh Người ơi, tôi yêu người tha thiết Tôi sống với người, chết vì người
CÕI LẶNG Nguyễn Khoa Điềm Cõi lặng. Anh soi thấy mặt mình
Với nỗi buồn trong sạch
Cõi lặng. Không tiếng động nào khác
Tiếng đập trái tim anh
Người ơi, tôi yêu người tha thiết
Tôi sống với người, chết vì người
Cõi lặng. Tôi vượt qua ghềnh thác
Đến những miền trong xanh...
Ngày 17-1-2003
Nguồn: Thơ Nguyễn Khoa Điềm, tuyển tập 40 năm do tác giả chọn, NXB Văn học, 2012 Đỗ Hoàng dịch ra thơ Việt: CÕI LẶNG Cõi lặng anh soi mặt mình Nỗi buồn trong sạch, trăng trinh giữa đời.
Cõi lặng không tiếng nào rơi Tiếng tiim anh đập muôn đời nào yên
Yêu người tha thiết thiêng liêng Nguyện cùng sống chết đảo điên vì người
Cõi lặng ghềnh thác vượt rồi Đến miền thanh sạch, tuyệt vờì xanh trong!